Monday, June 25, 2018

Faroe Islands - Ngôi làng Gjógv

Trong chuyến đi này, nhóm năm người chúng tôi mướn một chiếc xe minivan 8 chỗ ngồi. Anh Ólavur vừa làm tài xế vừa làm hướng dẫn. Tôi ngồi cạnh tài xế nên có thể chụp vài tấm hình khi xe đang chạy và nghe Ólavur giới thiệu về Faroe Islands.

Buổi chiều hôm đó sau khi sắp xếp hành lý ở khách sạn, chúng tôi đi ăn tối và chụp hình ở ngôi làng nhỏ tên Gjógv (điểm số 4 trên bản đồ) nằm ở đỉnh cao nhất về hướng Đông Bắc của hòn đảo Eysturoy. Gjógv được thành lập hơn 500 năm về trước và lấy tên của một hẻm núi dài khoảng 200m chạy từ trong làng ra biển. Gjógv theo tiếng Faroe có nghĩa là khe núi (tiếng Anh là gorge). Màu sắc tương phản và tươi tắn của những căn nhà nơi đây làm làng này nổi bật trên thảm cỏ xanh mướt với những cánh hoa vàng.

Hình 1 - Quang cảnh làng Gjógv

Lúc đi vào tiệm ăn duy nhất trong làng, Gjáargardur Guesthouse, thấy máy hình của mọi người để ngổn ngang trong xe phía trước cũng như phía sau, tôi vội hỏi Ólavur có nên cất máy hình vào trong cóp xe cho an toàn chăng (chỉ nội cái ống kính Canon 500mm của Ólavur nếu mua mới lại cũng tốn khoảng hơn tám ngàn đô la). Ólavur trả lời không sao vì trên đảo không có nạn trộm cắp. Anh kể tiếp có một hôm đi chụp hình rồi vội về đón con, anh để quên chiếc máy hình và cái ống kính dài thoòng bên lề đường, mấy tiếng sau người ta gọi đến nhà hỏi có phải máy hình của anh không và cho biết nên đến chỗ nào để lấy lại. Sau khi ăn tối xong, nắng đã rời thung lũng để lên đến giữa lưng đồi nhưng không hề làm mất đi vẻ đẹp của Gjógv một chút nào. Hiện nay Gjógv còn khoảng 50 căn nhà, chỉ một nửa có người ở, phần còn lại được dùng làm nhà nghỉ mát (summer house). 
 

Nhà cửa ở Faroe Islands cũng như ở những thành phố Bắc Âu gần bờ biển đều sơn nhiều màu sắc khác nhau, rất tươi mát mà lý do chính là về tâm lý. Khí hậu ở những nơi này thật khắc nghiệt trong mùa đông dài đăng đẵng, đêm dài ngày ngắn, lại ít cây cối. Nhà cửa sơn cùng một màu sẽ dễ làm người ta buồn chán, không muốn ở những nơi đó nữa. Vì vậy, nhà cửa thường được sơn bằng những màu sáng để cho quang cảnh được tươi mát hơn. Nếu đế ý người ta sẽ thấy màu đỏ khá được ưa chuộng chỉ vì sơn màu này rẻ nhất.

Hình 3 - Nhà thờ Gjaar ở Gjógv

Những ngôi làng có vài chục căn nhà như Gjógv đều có một nhà thờ nhỏ, kiểu tương tự nhau, nhưng màu sắc bên ngoài thường không giống nhau. Trước đây nhà thờ trên đảo không có khóa nhưng sau một vài vụ trộm của người từ ngoài đảo đến, nhà thờ nào cũng khóa cửa và chỉ mở trong giờ hành lễ.

Nhà thờ Gjaar ở làng này xây năm 1929 với phong cách giản dị. Tường sơn trắng, mái và các khung cửa hình bầu dục màu xanh tươi. Đây là một trong những ngôi nhà thờ đẹp ở Faroe Islands nằm giữa khung cảnh hài hòa của núi non và biển cả. 

Hình 4 - Nghĩa trang nhỏ bên cạnh nhà thờ


Đằng sau nhà thờ là một nghĩa trang nhỏ hướng ra biển, nơi an nghỉ của những người chết ngoài khơi. Nhà thờ Gjaar là nơi đầu tiên cử hành lễ bằng tiếng Faroe. Trước đó dân làng phải đi bộ đến một nơi khác để dự lễ hay làm lễ mai táng.

Ở phía đối diện của con đường vào nhà thờ là tác phẩm điêu khắc một bà mẹ và hai đứa trẻ nhìn ra biển do Janus Kamban kiến tạo. Tác phẩm này được xem như một đài tưởng niệm, có ghi tên tuổi những ngư dân mất tích ngoài khơi từ cuối thế kỷ 19 đến giữa thế kỷ 20. 

Là nơi mưa nhiều nên Faroe Islands không thiếu những dòng suối hay những thác nước nhỏ làm cho khung cảnh ở đây càng nên thơ hơn. Choáng ngợp trước vẻ đẹp mộc mạc và khác lạ của nơi này, tôi say mê đi ngược theo dòng suối để thỏa thích ngắm nhìn khung cảnh chung quanh.

 

Nhiều lúc tôi quên cả chụp hình, không biết có bỏ sót nét đặc thù nào của nơi đây không. Đi được một lúc, ông Oliver nhắc chúng tôi trở lại để chụp khe núi, một trong những khung cảnh đặc biệt của làng.


Như đã giới thiệu ở trên, làng Gjógv lấy tên của khe núi dài khoảng 200m chạy từ đầu phía Bắc ra tới biển. Gjógv không có hàng quán nào hết nên dân làng muốn mua thức ăn sẽ phải lái xe đến ngôi làng lớn hơn ở gần đó. Tuy vậy Gjógv lại có bưu điện đặt tại nhà một tư nhân nhưng chỉ mở cửa mỗi tuần 5 ngày, mỗi ngày 30 phút buổi sáng và 30 phút buổi chiều.


Sau khi chụp hình ở đây xong, chúng tôi quay về hướng làng để xem con dốc nhìn ra khơi. Trên đỉnh dốc có một băng ghế tên là Mary’s Bench kê ở đây theo ý của ông bà cụ Rita và Christian để có thể ngồi ngắm khung cảnh hùng vĩ của núi non và sông nước. Hoàng tử Frederik là người đầu tiên ngồi trên chiếc ghế đó trong chuyến viếng thăm Gjógv vào năm 2005.

 


Lớn lên ở vùng cao nguyên đất đỏ tôi chỉ quen biết với núi đồi. Phong cảnh thiên nhiên nơi đây với sự hài hòa của đồng cỏ xanh, mây trắng, tiếng sóng rạt rào và những hòn đảo mờ xa... thật là đẹp và quyến rũ.

 
Những màu sơn lạ lẫm như tường nhà màu đen bên dưới mái cỏ xanh hầu như chỉ có ở vùng Bắc Âu. Chúng không hề làm giảm đi sự duyên dáng của những căn nhà ở nơi đây. Thêm vào đó sự trang trí đơn sơ với một vài chậu hoa nhỏ treo trên tường hay trước cửa càng tạo nên vẻ nên thơ và riêng biệt của chúng. 

Chúng tôi về lại khách sạn khoảng 11g khuya, trời vẫn còn sáng. Ngay sau hoàng hôn, trời cũng không tối hẳn.


No comments:

Post a Comment